Hội Thảo Dartmouth 1956
Trường Đại học Dartmouth (tiếng Anh: Dartmouth College; thường gọi là Dartmouth, phát âm DART-məth) là một đại học nghiên cứu tư thục 254 năm tuổi thuộc nhóm Ivy League tinh hoa và danh giá nhất Hoa Kỳ, dành cho cả nam lẫn nữ, ở Hanover, New Hampshire. Dartmouth là một trong 9 trường đại học thuộc địa đầu tiên, được thành lập vào năm 1769 trước cuộc Cách mạng Hoa Kỳ.[7] Với tỷ lệ chấp nhận ứng viên chỉ 5.3% năm 2024, Dartmouth nằm trong top 10 trường Đại học có đầu vào khó nhất [8] trên tổng số hơn 4,000 Đại học tại Mỹ. Năm 2022, Dartmouth có 8.1 tỷ USD trong vốn tài trợ và đầu tư [9].
Nơi ở và các cơ sở vật chất khác cho cuộc sống sinh viên
Khác với các khu ký túc xá rải rác hay những cư hiệu được tổ chức tại những trường như Đại học Yale, Dartmouth có chín cộng đồng ngụ cư phân bố đều trong khuôn viên trường.[90] Các khu ký túc xá được thiết kế với nhiều phong cách khác nhau, cổ đến hiện đại, nhưng đều thống nhất theo lối kiến trúc Georgia. Phòng ở của sinh viên gồm từ phòng đơn tới phòng bốn người và căn hộ.[90] Từ năm 2006, nhà trường đảm bảo chỗ ở cho các sinh viên trong suốt năm thứ nhất và thứ hai tại trường.[91] Hơn 3.000 sinh viên chọn sống trong khu ký túc xá của trường.[90]
Các bữa ăn trong trường sở được phục vụ bởi Dartmouth Dining Services, cơ quan vận hành mười một cơ sở ăn uống quanh khuôn viên trường.[92] Bốn trong số chúng đặt tại trung tâm của khuôn viên trường ở Nhà Ăn Thayer.[93]
Trung tâm Collis được coi là trung tâm của các hoạt động của sinh viên của trường. Nơi này phục vụ và được tổ chức như một hội sinh viên hay trung tâm của trường sở.[94] Ở đây có một quán cà phê, khu học tập, khu sinh hoạt chung, và một số các ban quản lý, bao gồm Trung tâm Kỹ năng Học tập.[95][96] Sảnh Robinson, cạnh Collins và Thayer, bao gồm văn phòng của các tổ chức sinh viên tại trường, bao gồm Câu lạc bộ Dã ngoại Dartmouth và The Dartmouth, tờ nhật báo của trường.[97]
Năm 2006, The Princeton Review xếp Dartmouth ở vị trí thứ ba trên tiêu chí "Chất lượng cuộc sống", và thứ sáu trên tiêu chí "Sinh viên hạnh phúc nhất".[98] Thể thao cũng như hệ thống Greek là những hoạt động phổ biến nhất tại trường;[18] tổng cộng, Dartmouth có tất cả hơn 350 tổ chức, đội và các môn thể thao.[99] Ngôi trường cũng có nhiều hoạt động và lễ hội lâu đời.
Hơn 200 tổ chức sinh viên và câu lạc bộ của Dartmouth đáp ứng được nhu cầu đa dạng của sinh viên trong trường.[100] Cho tới năm 2007, trường có 8 nhóm học tập, 17 nhóm văn hóa, 2 cộng đồng danh dự, 30 nhóm hoạt động xã hội, 25 nhóm biểu diễn nghệ thuật, 12 nhóm định hướng nghề nghiệp, 20 ấn phẩm và 11 nhóm giải trí.[101] Các nhóm sinh viên nổi bật nhất bao gồm câu lạc bộ dã ngoại lớn nhất và lâu đời nhất Hoa Kỳ, Câu lạc bộ Dã ngoại Dartmouth, tờ báo theo khuynh hướng tiến bộ Dartmouth Free Press, tờ báo gây tranh cãi The Dartmouth Review,[102] và The Dartmouth, tờ báo đại học lâu đời nhất tại Hoa Kỳ.[103] The Dartmouth tự miêu tả mình là "Tờ báo đại học lâu đời nhất Hoa Kỳ, thành lập năm 1799".[103]
Một phần vì vị trí hẻo lánh tại nông thôn của Dartmouth, hệ thống Greek, thành lập từ năm 1840, là một trong những hoạt động phổ biến nhất của học sinh trong trường.[18][104] Dartmouth có hơn 27 hội Greek: 15 hội nam, 9 hội nữ và 3 hội đẳng giới.[105] Tới năm 2007, hơn 60% sinh viên trong số những sinh viên đáp ứng được các yêu cầu của các hội thuộc về một tổ chức Greek;[106] từ năm 1987, sinh viên không được phép tham gia các tổ chức Greek cho tới năm thứ hai.[107] Đại học Dartmouth là một trong những viện đại học đầu tiên tiến thành xóa bỏ việc chia rẽ sắc tộc trong các hội nam vào những năm 1950 cũng như tham gia vào phong trào thiết lập các hội Greek đẳng giới vào những năm 1970.[108] Vào đầu những năm 2000, Hội đồng Tín hữu Dartmouth đề nghị các tổ chức Greek trở thành "hầu như đẳng giới";[109] nỗ lực này đã gây ra một cuộc tranh cãi lớn trong nhà trường và cuối cùng thất bại.[110] Trong trường cũng tồn tại một số tổ chức kiểu khác được biết đến với tên gọi undergraduate societies.[111]
Công nghệ đóng vai trò quan trọng trong cuộc sống của sinh viên tại trường, điều có thể thấy rõ qua vị trí của trường trong các bảng xếp hạng những trường đại học tại Hoa Kỳ hiện đại nhất (như bảng xếp hạng năm 2004 của Newsweek về những trường "Hấp dẫn nhất cho dân nghiền công nghệ (" Hottest for the Tech-Savvy"[112]) hay bảng xếp hạng của Yahoo vào năm 1998 "những trường đại học dây dợ" ("Wired Colleges"[113]). BlitzMail, hệ thống thư điện tử của trường, đóng một vai trò vô cùng quan trọng trong cuộc sống của sinh viên, khi mà họ dùng nó thay cho điện thoại di động hay các chương trình nhắn tin nhanh.[114][115] Tầm quan trọng của hệ thống BlitzMail trong đời sống sinh viên được thể hiện qua việc có hơn 100 máy tính công cộng trong trường được dành riêng cho việc truy cập BlitzMail.[115] Từ năm 1991, các sinh viên trường Dartmouth được yêu cầu phải có máy tính cá nhân.[116][117]
Vào năm 2001, Dartmouth là trường đầu tiên trong Ivy League cung cấp hệ thống mạng không dây tại mọi nơi trong trường.[112] Với hơn 1,400 điểm truy cập, mạng Internet có mặt tại tất cả các tòa nhà cũng như địa điểm ngoài trời trong trường.[118] Trường cũng tiên phong trong việc ứng dụng một số công nghệ như công nghệ video theo yêu cầu hay phương thức liên lạc qua (VoIP).[118][119]
Hiến chương của Dartmouth, cấp cho Eleazar Wheelock vào năm 1769, tự tuyên bố rằng ngôi trường được tạo nên "để giáo dục và chỉ dẫn thế hệ trẻ của những bộ tộc Anh-điêng trong vùng đất này trong việc đọc, viết và những phần khác của việc học hành…cũng như trong tất cả các môn khoa học và nghệ thuật; cũng như với những thanh niên người Anh hay bất cứ ai khác".[120] Ngân quỹ của Dartmouth trong những năm đầu tiên được quyên góp bởi những nỗ lực của Samson Occom, một người Mỹ bản xứ.[121]
Tuy vậy, nhà trường chỉ đào tạo có 19 người Mỹ bản xứ trong suốt 200 năm lịch sử đầu tiên của nó.[121] Vào năm 1970, nhà trường thành lập các chương trình học tập và xã hội cho người Mỹ bản xứ như một phần của "một nỗ lực mới khuyến khích người Mỹ bản xứ theo học".[121] Kể từ đó, Dartmouth đã đào tạo hơn 500 người Mỹ bản xứ từ hơn 120 bộ lạc khác nhau, nhiều hơn cả bảy trường còn lại trong Ivy League cộng lại.[121]
Dartmouth nổi tiếng vì tinh thần tập thể mạnh mẽ cũng như rất nhiều nét truyền thống đặc trưng.[122] Ngôi trường dạy và học theo 4 kì học ứng với 4 quý trong năm, và cứ mỗi kì lại có một ngày cuối tuần được dành để tổ chức một lễ hội truyền thống, được biết như "những ngày cuối tuần hoành tráng" ("big weekend"[123][124]) hay "những ngày cuối tuần tiệc tùng" ("party weekends"[125]). Vào kì mùa thu, Homecoming (Lễ hội Về nhà) (tên chính thức là Dartmouth Night (Đêm Dartmouth)) nổi bật với đài lửa được chuẩn bị bởi sinh viên năm nhất tại Vùng Xanh.[126] Kì mùa đông lại được kỉ niệm bởi Winter Carnival (Carnival Mùa Đông), một truyền thống bắt đầu từ năm 1911 bởi Câu lạc bộ Dã ngoại Dartmouth để thúc đẩy các môn thể thao mùa đông.[127] Vào mùa xuân, Green Key là ngày cuối tuần dành cho các buổi tiệc tục và kỉ niệm.[128]
Kì học mùa hè trước đây có lễ Tubestock, một truyền thống mà trong đó sinh viên dùng các tấm ván gỗ hoặc săm ô tô để nổi trên sông Connecticut River. Bắt đầu từ năm 1986, Tubestock kết thúc vào năm 2006 khi chính quyền thị trấn Hanover có phản ứng không đồng tình.[129] Khóa 2008, trong kì học hè của họ tại trường năm 2006, thay thế lễ hội Tubestock bằng lễ hội Fieldstock. Lễ hội mới này bao gồm tiệc thịt nướng ngoài trời, ca nhạc và việc khôi phục những truyền thống từ thập kỉ 1970 và 1980 như cuộc đua các cỗ xe ngựa chiến tự chế xung quanh vùng xanh. Không như Tubestock, Fieldstock được nhận được sự tài trợ và ủng hộ từ phía nhà trường.[130]
Một truyền thống khác bắt đầu từ năm 1935 khá nổi bật của trường là các chuyến dã ngoại dài 4 ngày do Câu lạc bộ Dã ngoại Dartmouth tổ chức dành cho những tân sinh viên. Là một thông lệ, chuyến đi nào cũng kết thúc ở Moosilauke Ravine Lodge.[131] Vào năm 2006, 85% tân sinh viên của trường chọn tham dự truyền thống này.
Khẩu hiệu của Dartmouth, chọn bởi Eleazar Wheelock, là "Vox Clamantis in Deserto" trong tiếng La tinh và thường được nhà trường dịch sang tiếng Anh là "A voice crying in the wilderness"[132][133] ("Tiếng kêu nơi hoang dã"). Cụm từ này xuất hiện năm lần trong Kinh thánh và dường như ám chỉ địa điểm của nhà trường, nơi từng là vùng ven của một khu định cư của người châu Âu.[133][134] Bài hát "Men of Dartmouth" (Những người đàn ông Dartmouth) của Richard Hovey được bình chọn là bài hát hay nhất của Dartmouth vào năm 1896,[126] và trở thành bài ca chính thức của nhà trường vào năm 1926.[135] Bài hát được đổi tên thành "Alma Mater" vào thập kỉ 1980 khi lời của nó được chỉnh lại để nhắc đến cả đàn ông lẫn phụ nữ.[136]
Hiến chương hoàng gia năm 1769 của Dartmouth yêu cầu nhà trường phải có một con dấu để dùng trong các văn bản chính thức và văn bằng tốt nghiệp.[120] Người sáng lập của trường, Eleazar Wheelock, thiết kế một con dấu giống một cách đáng kinh ngạc với con dấu của Society for the Propagation of the Gospel, một hội truyền giáo được thành lập tại London vào năm 1701, nhằm nói rằng trường của ông sẽ chú trọng vào việc truyền giáo nhiều hơn là giáo dục đại học.[133] Khắc bởi một thợ bạc ở Boston, con dấu được hoàn thành trước lễ tân hiệu vào năm 1773. Các tín hữu chính thức chấp nhận con dấu vào ngày 25 tháng 8 năm 1773, miêu tả nó là:
Hình bầu dục, viền bởi dòng chữ "SIGILL: COL: DARTMUTH: NOV: HANT: IN AMERICA 1770." Bên trong đó là một rừng thông ở bên phải, bên trái những người bản xứ ở bên trái đang đi đến tòa nhà hai tầng của tri thức; phía trên rừng thông là dòng chữ "vox clamantis in deserto". Tất cả được đỡ bởi Tôn giáo ở bên phải và Công lý ở bên trái, và trên đó là Tam giác ngược với dòng chữ Hebrew [El Shaddai]. Con dấu mới miêu tả như trên đường dùng để đóng vào tất cả các bằng, chứng nhận hay các tài liệu khác của Đại học Dartmouth.[137]
Vào ngày 28 tháng 10 năm 1926, các tín hữu khẳng định lại quan điểm của Hiến chương cho rằng con dấu chỉ dành cho các văn bản hành chính.[133] Năm 1940, Hội đồng ấn phẩm của nhà trường giao cho nhà khắc chữ nổi tiếng W. A. Dwiggins tạo phiên bản chữ ngang của con dấu. Thiết kế của Dwiggins được thay đổi vào năm 1957 với ngày tháng chuyển từ "1770" thành "1769," để phù hợp với Hiến chương. Các tín hữu đã đặt một bộ khuôn rập mới với năm "1797" để thay bộ cũ đã gần như hỏng sau hai thế kỷ sử dụng.[133] Bản thiết kế năm 1957 tiếp tục được dùng với số thương hiệu 2305032.[138]
Ngày 28 tháng 10 năm 1926, Hội tín hữu phê chuẩn "Phù hiệu Đại học Dartmouth" làm đại diện hình ảnh cho nhà trường và nhà điêu khắc W. Parke Johnson thiết kế phiên bản này dựa nên chiến khiên được thể hiện trên con dấu gốc. Thiết kế này không tồn tại lâu. Ngày 9 tháng 6 năm 1944, các tín hữu phê chuẩn một phiên bản khác của chiếc phù hiệu được thiết kể bởi họa sĩ và nhà thiết kế người Canada Thoreau MacDonald. Thiết kế này được sử dụng rộng rãi và như con dấu của Dwiggins được sửa năm "1770" thành "1769" vào khoảng năm 1958.[133] Phiên bản này của phù hiệu được đăng ký với số thương hiệu 3112676 và một số số khác.[138]
Nhà thiết kế John Scotford cố gắng tạo ra một phiên bản thời trang của phù hiệu vào thập kỉ 1960, nhưng không thành công.[139] Phù hiệu này được dùng làm nền cho phù hiệu của Trường Y Dược Dartmouth, và còn được sản xuất ở kích thước với bề rộng vài nanomet.[140] Thiết kế này cũng xuất hiện trên Huân chương Nhị Bách niên của Rudolph Ruzicka (Philadelphia Mint, 1969) và một số nơi khác.
Dartmouth chưa từng có một linh vật chính thức.[141] Biệt danh "The Big Green," (người khổng lồ xanh) bắt nguồn từ 1860 và, dựa trên việc màu xanh thẫm (Xanh Dartmouth) được công nhận là màu chính thức của trường vào năm 1866.[142] Bắt đầu từ thập niên 1920, các đội thể thao của Dartmouth được biết đến với tên "những người Anh điêng," một tên vui có thể bắt nguồn từ các nhà báo thể thao.[141] Linh vật và tên đội thể thao không chính thức này được dùng cho đến đầu những năm 1970, khi việc sử dụng đó vấp phải những chỉ trích gay gắt. Vào năm 1974, Hội đồng Tín hữu tuyên bố rằng "việc sử dụng hình ảnh [người Anh-điêng] như vậy dưới bất cứ dạng nào là trái với các mục tiêu giáo dục và hoạt động của nhà trường trong việc thục đẩy giáo dục của người bản xứ."[143] Một số cựu sinh viên và sinh viên, cũng như tờ báo theo đường lối bảo thủ The Dartmouth Review, đã tìm cách đưa biểu tượng người Anh-điêng trở lại,[144] nhưng không có đội thể thao nào của trường tiếp tục mặc áo có biểu tượng này trong hàng chục năm sau đó.[145]
Nhiều chiến dịch của sinh viên đã được tiến hành nhằm vận động cho việc chập nhận một linh vật mới, nhưng không có nỗ lực nào thành công trong việc biến một linh vật thành "chính thức". Một đề xuất của tạp chí hài Dartmouth Jack-O-Lantern là Keggy the Keg, một vại bia có hình người đã xuất hiện tại một số sự kiện thể thao của trường. Mặc dù nhiều sinh viên hứng thú với Keggy,[146] linh vật này mới chỉ nhận được sự tán thành của hội sinh viên.[147] Vào tháng 11 năm 2006, hội sinh viên nỗ lực làm sống lại "Dartmoose" như là phương án thay thế khi mà các tranh cãi xung quanh linh vật Anh-điêng bị khơi lại.[148]
Mọi người biết nhiều đến các cựu học sinh của Dartmouth nhờ các đóng góp của họ cho trường. Dartmouth xếp hạng hai, chỉ sau Đại học Princeton dựa trên tỉ lệ đóng góp của cựu học sinh cho trường do U.S. News & World Report bình chọn năm 2007. Theo một bài báo năm 2008 trên tờ Tạp chí phố Wall, các sinh viên tốt nghiệp Dartmouth cũng có mức lương trung vị sau 10 năm tốt nghiệp cao hơn so với cựu học sinh của bất kì một trường đại học Mĩ nào khác tham gia điều tra.
Đến năm 2008, Dartmouth đã có 238 khóa học tốt nghiệp và có trên 60,000 cựu sinh viên còn sống đang hoạt động trên rất nhiều lĩnh vực.
Hơn 164 sinh viên Dartmouth tham gia phục vụ cho Thượng viện và Hạ viện Hoa Kỳ, ví dụ như nghị sĩ Daniel Webster ở Massachusetts. Từng là nội các thành viên của Tống thổng Mỹ bao gồm Bộ trưởng bộ Quốc phòng Amos T. Akerman, Bộ trưởng bộ Quốc phòng James V. Forrestal, Bộ trưởng Lao động Robert Reich, cựu Bộ trưởng Ngân Khố Henry Paulson, và vị Bộ trưởng Ngân Khố đương nhiệm Timothy Geithner. C. Everett Koop là Surgeon General của Hoa Kỳ dưới thời Tổng thống Ronald Reagan. Hai cựu sinh viên Dartmouth làm thẩm phán của Tòa án tối cao của Hoa Kỳ: Salmon P. Chase và Levi Woodbury.
Trong lĩnh vực văn học và báo chí, Dartmouth đã đào tạo nên tám người dành Giải Pulitzer: Thomas M. Burton, Richard Eberhart, Robert Frost, Paul Gigot, Jake Hooker, Nigel Jaquiss, Martin J. Sherwin và David K. Shipler. Các tác giả và media personalities bao gồm tiểu thuyết gia/ nhà biên kịch Budd Schulberg, nhà phân tích chính trị Dinesh D'Souza, người dẫn chương trình đối thoại trên đài phát thanh Laura Ingraham, nhà phê bình Mort Kondracke, và nhà báo James Panero. Theodor Geisel, còn được biết đến với tên Dr.Seuss tác giả của trẻ em, là một sinh viên của khóa 1925.
Cựu sinh viên Dartmouth trong giới nghiên cứu khoa học bao gồm Stuart Kauffman và Jeffrey Weeks, cả hai người đều đã nhận giải thưởng MacArthur Fellowships (còn được gọi là "genius grants"). Dartmouth còn có ba cựu sinh viên đã nhận giải Nobel: Owen Chamberlain (Vật Lý, 1959), K. Barry Sharpless (Hóa học, 2001), và George Davis Snell (Sinh lý và y khoa, 1980). Các cựu sinh viên trong lĩnh vực giáo dục bao gồm người sáng lập đại học Vassar Milo Parker Jewett, người sáng lập và chủ tịch đầu tiên của đại học Bates Oren B. Cheney, giáo sư của Đại học Wabash College Caleb Mills, và cựu chủ tịch của Đại học Union Charles Augustus Aiken. Chín trong tổng số 16 vị chủ tịch của Dartmouth là cựu học sinh của trường.
Cựu sinh viên Dartmouth giữ chức vụ tổng giám đốc điều hành hoặc chủ tịch hội đồng quản trị của nhiều công ty bao gồm Charles Alfred Pillsbury, người sáng lập công ty Pillsbury và trưởng nam của gia đình Pillsbury, Sandy Alderson (San Diego Padres), John Donahoe (eBay), Louis V. Gerstner, Jr. (IBM), Charles E. Haldeman (Putnam Investments), Donald J. Hall, Sr. (Hallmark Cards), Jeffrey R. Immelt (General Electric), Henry Paulson (Goldman Sachs), Grant Tinker (NBC), và Brian Goldner (Hasbro).
Trong lĩnh vực giải trí và điện ảnh, đại diện cho Darthmouth có Rachel Dratch, một thành viên của Saturday Night Live, Shonda Rhimes, nhà sản xuất của Grey's Anatomy, và Fred Rogers, một nhân vật trên danh nghĩa trong Mister Rogers' Neighborhood. Một vài diễn viên đáng chú ý khác bao gồm Sarah Wayne Callies (Prison Break), Mindy Kaling (The Office), Michael Moriarty, người dành giải Emmy, Andrew Shue trong Melrose Place, Aisha Tyler trong Friends và 24, và Connie Britton trong Spin City, The West Wing, Pete Lattimer trong Warehouse 13 và Friday Night Lights.
Một số cựu học sinh của Dartmouth đã rất thành công trong lĩnh vực thể thao chuyên nghiệp. Môn bóng chày, cựu sinh viên Dartmouth bao gồm All-Star và three-time Brad Ausmus từng đoạt giải Găng tay Vàng và All-Star Mike Remlinger. Cầu thủ bóng bầu dục chuyên nghiệp bao gồm cựu tiền vệ Miami Dolphins, Jay Fiedler, linebacker Reggie Williams, three-time Pro Bowler Nick Lowery, tiền vệ Jeff Kemp, và Tennessee Titans tight end Casey Cramer. Dartmouth cũng đào tạo nên một số vận động viên Olympic. Adam Nelson đã dành nhiều huy chương vàng ở the shotput ở thế vận hội Sydney năm 2000 và thế vận hội Mùa hè 2004 cùng huy chương vàng Giải vô địch thế giới năm 2005 ở Helsinki. Kristin King và Sarah Parsons là các thành viên của đội khúc côn cầu dành huy chương đồng giải toàn quốc năm 2006. Cherie Piper, Gillian Apps, và Katie Weatherston năm trong nhóm những người dành giải khúc côn cầu trên băng của Canada năm 2006. Dick Durrance và Tim Caldwell lần lượt đại diện cho Hoa Kỳ môn trượt băng nghệ thuật ở thế vận hội mùa đông năm 1936 và 1976. Arthur Shaw, Earl Thomson, Edwin Myers, Marc Wright, Adam Nelson, Gerald Ashworth, và Vilhjálmur Einarsson đã dành tất cả các giải trong các sự kiện điền kinh.
Theo Payscale, các cựu sinh viên của Đại học Dartmouth thuộc nhóm có mức lương khởi đầu cao nhất Hoa Kỳ ($58,200), cũng mức thu nhập trung bình cao nhất mười năm sau tốt nghiệp ($129,000).
TUẦN LỄ DU HỌC ÚC - TOP 3 CÔNG THỨC ĐỂ ĐẠT VISA!!! - 18/07/2022 - 30/07/2022
Úc mở cửa biên giới chào đón sinh viên quốc tế từ đầu năm 2022, đồng nghĩa với việc mở ra nhiều cơ hội mới cho sinh viên đến từ các quốc gia trên toàn thế giới. Từ đó có thể thấy năm học 2022 - 2023 chính là thời điểm vàng để các bạn học sinh có thể khởi động kế hoạch du học của mình. Thấu hiểu được mong muốn và nhu cầu tìm hiểu về Du học Úc hiện nay, Công ty Du học Á - Âu tổ chức TUẦN LỄ DU HỌC ÚC nhằm tiết lộ 3 công thức giúp bạn đạt Visa một cách dễ dàng.
Địa chỉ trung tâm đào tạo: 137 Tân Xuân, phường Đông Ngạc, quận Bắc Từ Liêm, Hà Nội
Từ ngày 2/12/2024 đến 6/12/2024, Bệnh viện Nhi Trung ương phối hợp với Bệnh viện K và các chuyên gia hàng đầu về ung thư đến từ Viện Curie và Bệnh viện Robert Debré thuộc hệ thống các Bệnh viện công Paris (AP-HP) tổ chức thành công “Hội thảo Ung thư Nhi 2024”. Chương trình đánh dấu bước ngoặt quan trọng ngay sau lễ ký kết biên bản ghi nhớ hợp tác giữa Bệnh viện Nhi Trung ương với Viện Curie và Bệnh viện Robert Debré. Xem tiếp
Từ ngày 28/11 đến ngày 29/11/2024 vừa qua, Bệnh viện Nhi Trung ương đã phối hợp với các chuyên gia Nội soi phế quản, Hô hấp Nhi khoa của Pháp tổ chức thành công Hội thảo “Nội soi phế quản can thiệp và các bệnh lý hô hấp ở trẻ em”. Chương trình giúp các bác sĩ Bệnh viện Nhi Trung ương và các bác sĩ tại các bệnh viện Nhi, Sản - Nhi, Đa khoa trên cả nước được học tập, nâng cao kiến thức và chia sẻ kinh nghiệm về các kỹ thuật can thiệp trong lĩnh vực Nội soi phế quản ở trẻ em và một số bệnh lý hô hấp. Xem tiếp
Ngày 14/11/2024 vừa qua, Bệnh viện Nhi Trung ương phối hợp với Hội Thận - Tiết niệu, Lọc máu và Ghép tạng Trẻ em Việt Nam tổ chức thành công Hội nghị Khoa học Toàn quốc lần thứ 13 với chủ đề “Thận - Tiết niệu, hồi sức cấp cứu và ghép tạng trẻ em”. Hội nghị là dịp quan trọng để các chuyên gia đầu ngành, bác sĩ trong nước gặp gỡ, trao đổi kinh nghiệm và cập nhật các kiến thức mới trong lĩnh vực chăm sóc và điều trị cho trẻ em. Đồng thời, đây cũng là dịp kỷ niệm 20 năm thành công ca cấy ghép mô tạng ở trẻ em đầu tiên tại Việt Nam. Xem tiếp
Dị dạng mạch máu não (AVM) là một bệnh lý nguy hiểm với những triệu chứng như đau đầu dữ dội, co giật toàn thân,... bệnh có thể xảy ra với bất kỳ ai, trong đó có trẻ em. Tuy nhiên, với sự phát triển của y học hiện đại, dị dạng mạch máu não vẫn có thể được điều trị hiệu quả. Xem tiếp
Nhằm cập nhật và nâng cao kiến thức cho các bác sĩ, cán bộ y tế trong lĩnh vực Nhi khoa, ngày 29 - 30/3 vừa qua, tại thành phố Quy Nhơn, Hội Nhi khoa Việt Nam phối hợp cùng Bệnh viện đa khoa tỉnh Bình Định và Bệnh viên Nhi Trung ương tổ chức “Hội nghị Nhi khoa các tỉnh Nam Trung Bộ năm 2024”. Chương trình quy tụ hơn 300 đại biểu là các chuyên gia đầu ngành trong lĩnh vực Nhi khoa, nhà khoa học, bác sĩ, nhân viên y tế đến từ các bệnh viện trong hệ thống Nhi và Sản Nhi trên toàn quốc. Xem tiếp
Với mong muốn cập nhật, nâng cao kiến thức chuyên môn cho nhân viên y tế trong lĩnh vực Tim mạch Nhi khoa, đồng thời phát triển dự án cơ sở dữ liệu quốc gia về bệnh tim bẩm sinh, cũng như nâng cao hợp tác cùng các trung tâm phẫu thuật Tim mạch Nhi lớn trong nước và thế giới, ngày 22/3/2024, Bệnh viện Nhi Trung ương phối hợp cùng Tổ chức Children’s Heartlink tổ chức Hội nghị “Dự án cơ sở dữ liệu quốc gia và cập nhật tim bẩm sinh phức tạp”. Xem tiếp
Ngày 16/01/2024, Quỹ Đổi mới sáng tạo VinGroup (VinIF) đã tổ chức Lễ công bố và ký kết tài trợ các dự án khoa học công nghệ năm 2023. Dự án “Thiết lập khoảng tham chiếu cho các dấu ấn sinh học trong máu ở trẻ em và thanh thiếu niên Việt Nam” (Mã số: VINIF.2023.DA061) do PGS.TS Trần Minh Điển – Giám đốc Bệnh viện Nhi Trung ương, Chủ tịch Hội Nhi khoa Việt Nam làm chủ nhiệm, đã vinh dự trở thành 1 trong 16 dự án nghiên cứu khoa học được VINIF tài trợ năm 2023. Xem tiếp
Ngày 22/12 vừa qua, Bộ Y tế đã tổ chức “Hội nghị tổng kết công tác chăm sóc sức khoẻ bà mẹ, trẻ em năm 2023” và triển khai phương hướng nhiệm vụ năm 2024. Tại Hội nghi, Bệnh viện Nhi Trung ương tham gia báo cáo về chủ đề “Kết quả triển khai chương trình khám sức khỏe định kỳ cho trẻ em dưới 24 tháng tuổi”. Xem tiếp
Tiếp nối thành công các Hội thảo, Hội nghị tại Hà Nội, TP. Hồ Chí Minh, Huế, Quảng Ninh, Quảng Nam và Lâm Đồng, ngày 8/12 vừa qua, “Hội nghị Nhi khoa các tỉnh miền núi phía Bắc năm 2023” do Bệnh viện Nhi Trung ương phối hợp với Hội Nhi khoa Việt Nam và Bệnh viện Sản Nhi Lào Cai tổ chức khép lại thành công mang đến nhiều dư âm tốt đẹp. Xem tiếp
Hệ thống chăm sóc sức khỏe trẻ em ở nước ta đang phải đối mặt với mô hình bệnh tật của nước đang phát triển, nhóm bệnh lây nhiễm tiếp tục tồn tại với nhiều căn nguyên gây bệnh khó lường, diễn biến phức tạp. Đồng thời, chúng ta cũng đang ở giai đoạn đầu trong mô hình bệnh của các nước phát triển, đó là sự gia tăng các bệnh không lây nhiễm, trong đó có nhóm bệnh nội tiết, đái tháo đường, chuyển hóa, di truyền. Ví dụ như tỷ lệ đái tháo đường (ĐTĐ) tuýp 1, 2 và béo phì đều có xu hướng gia tăng, có tới 28 - 42% trẻ ĐTĐ nhập viện lần đầu với biến chứng cấp nhiễm toan xeton. Xem tiếp